Báo Điện tử Gia đình Mới

Cafe sáng: Nghĩ về cách chúng ta nghe 1 cuộc điện thoại

Mỗi cuộc gọi của người thân đôi lúc bị coi là nhàm chán, nhưng đắp vào ký ức chúng ta một chút hạnh phúc nếu đón nhận nó bằng tâm thế tương xứng.

Tôi vẫn giữ lại được mấy chiếc máy điện thoại Nokia từ thời xa xưa, pin hỏng nhưng vẫn dùng được. Chúng là vật chứng một thời trẻ đẹp vô vàn hồn nhiên và trong sáng. Rất nhiều mối tình lãng mạn của thế hệ 7x sau những năm 1998 được khớp lệnh hoàn toàn bằng hệ tin nhắn SMS 160 ký tự với giá cước từ 500 đến 1500 đồng/tin.

Nokia khi ấy chỉ có 1KB bộ nhớ, lưu giữ được 10 tin nhắn và danh bạ 120 contact. Nhà sản xuất cho rằng cuộc đời mỗi con người chỉ có thể chăm sóc mối quan hệ tốt đẹp với tối đa 120 người.

Thời đại điện thoại thông minh, nó lưu giữ được hàng vạn contact, ảnh, clip…Và nhạt nhòa quan hệ.

Có lần ngồi cạnh người bạn mới quen, điện thoại anh ấy đổ chuông và trên màn hình hiện chữ "❤️Mẹ yêu❤️". Cụ thân sinh hỏi chuyện cơm nước, anh bạn nhấm nhẳng "Không ăn nhớ, ăn trước đi...ăn ngoài rồi...ăn với bạn chứ với ai...lằng nhằng". Nhăn nhó, ấn nút đỏ dứt điểm tới 3 lần để cúp máy. Đại khái vậy.

Cafe sáng: Nghĩ về cách chúng ta nghe 1 cuộc điện thoại 0

Tôi thấy không có mối liên quan giữa lời thoại và cách đặt tên trong danh bạ điện thoại của ông bạn.

Gần 10 năm trước tôi có một nhóm anh em hay rủ nhau đi chơi xa dài ngày, đến ngày thứ 3, ăn trưa gần xong, một anh trong đoàn bảo tôi “Bọn em thích nhỉ, lúc nào cũng có người gọi điện hỏi thăm”. Giật mình vài giây về câu nói này, rồi mới nhớ ra anh ấy không có người thân nào cả, vài năm sau anh này theo nhà Phật.

Chúng ta, hình như ai cũng từng có một khoảng lặng, mong chờ một cuộc gọi. Trong cái mênh mang ấy, không rõ rệt muốn gọi cho ai hay chờ đợi ai đó cụ thể, đơn giản ngồi lặng im chờ xem có ai nhớ đến mình tại thời điểm đó không.

Trong một bộ phim tài liệu về hoàng gia Anh, hoàng tử William và Harry cho biết vào ngày Công nương Diana gặp tai nạn, họ vẫn đang mải chơi khi bà gọi điện thoại tới, đó là lần cuối cùng 2 chàng trai có cơ hội nói chuyện với mẹ của mình. Chính điều này đã trở thành nỗi day dứt cho cả anh em họ cho tới tận bây giờ.

“Lúc nhỏ, tôi không thích nói chuyện với bố mẹ qua điện thoại. Khi điện thoại đổ chuông, William đã chạy tới và nói chuyện với mẹ trong khoảng 5 phút. Chúng tôi hờ hững, chỉ muốn mau chóng nói lời chào tạm biệt mẹ, hẹn gặp mẹ sớm và sau đó cúp máy. Cuộc điện thoại đó đã hằn sâu trong tâm trí của tôi. Tôi không thực sự nhớ hết những gì tôi đã nói lúc đó, nhưng tất cả những gì tôi nhớ đó là sự nuối tiếc trong suốt phần đời còn lại của mình về một cuộc điện thoại quá ngắn ngủi như vậy”.

Mỗi cuộc gọi của người thân đôi lúc bị coi là nhàm chán, nhưng đắp vào ký ức chúng ta một chút hạnh phúc nếu đón nhận nó bằng tâm thế tương xứng. Vì thật ra, cũng không còn nhiều cuộc gọi như vậy.

 Hoàng Minh Trí

Tin liên quan

Tags:

© CƠ QUAN CHỦ QUẢN: VIỆN NGHIÊN CỨU GIỚI VÀ PHÁT TRIỂN. 

Giấy phép hoạt động báo chí điện tử số 292/GP-BTTTT ngày 23/6/2017 do Bộ Thông tin- Truyền thông cấp. Tên miền: giadinhmoi.vn/

Tổng biên tập: Đặng Thị Viện. Phó Tổng biên tập: Phạm Thanh, Trần Trọng An. Tổng TKTS: Nguyễn Quyết. 

Tòa soạn: Khu Đô thị mới Văn Quán, phường Phúc La, quận Hà Đông, thành phố Hà Nội, Việt Nam. 

Văn phòng làm việc: Nhà C3 làng quốc tế Thăng Long, phường Dịch Vọng, quận Cầu Giấy, Hà Nội.  

Điện thoại: 0868-186-999, email: [email protected]

Thông tin toà soạn | Liên hệ | RSSBÁO GIÁ QUẢNG CÁO